22 thg 3, 2013
ANH ĐI ANH NHỚ QUÊ NHÀ
NHỚ CANH RAU MUỐNG,NHỚ CÀ DẰM TƯƠNG
NHỚ AI DÃI NẮNG DẦM SƯƠNG
NHỚ AI BỎ XÁC TRÊN ĐƯỜNG VƯỢT BIÊN
NHỚ AI MỘT DẠ TRUNG KIÊN
LÊNH ĐÊNH TRÊN BIỂN TÌM MIỀN TỰ DO.
NHỚ NGÀY BIỂN ĐỘNG SÓNG TO
CÓ EM BÊN CẠNH MUÔN PHẦN ĐẢM ĐANG.
ĐÂU NGỜ ĐỜI LẮM TRÁI NGANG.
BỖNG ĐÂU HẢI TẶC NÓ TRÀN LÊN BOONG.
ĐẦU TRÂU MẶT NGỰA NÓ NHÒM.
TIỀN VÀNG CƯỚP HẾT NÓ CÒN BẮT EM.
THAY NHAU HÃM HIẾP TRIỀN MIÊN
THẤY EM CHỐNG CỰ CHÚNG LIỀN RA TAY.
ANH ĐÂY SỨC YẾU THÂN GÀY
NÊN CHỐNG KHÔNG NỔI MỘT BẦY SÓI HOANG.
THẾ RỒI ĐỘT NGỘT NÓ QUĂNG
THÂN EM NÉM XUỐNG GIỮA LÒNG BIÊN SÂU.
MẶC CHO ANH KHÓC ANH SẦU
CẢ LŨ CHÚNG NÓ LÊN TÀU BỎ ĐI
THÙ NÀY BIẾT TRẢ BẰNG GÌ.
ANH ĐÂY SẼ MÃI KHẮC GHI TRONG LÒNG
LÊNH ĐÊNH TRÊN KHẮP ĐẠI DƯƠNG
CUỐI CÙNG ANH CŨNG TỚI VÙNG TỰ DO
DÙ CHO ĐÃ TỚI ĐẤT NÀY
NHƯNG ANH VẪN NHỚ NHỮNG NGÀY QUÊ HƯƠNG
RỒI ĐÂY ANH SẼ TÌM ĐƯỜNG
QUAY VỀ DIỆT HẾT MỘT PHƯỜNG VIỆT GIAN
ĐỂ CHO TẤT CÀ DÂN OAN
CÙNG NHAU CÓ MỘT THIÊN ĐÀNG TỰ DO
-------------
TÔI YÊU LÁ CỜ VÀNG
Tôi yêu lắm LÁ CỜ VÀNG
Quê tôi, xưa, phố đến làng, cờ bay...
Lớn lên dưới lá cờ này
Tôi xây tuổi mộng trên tay học trò
Làng tôi, dân sống ấm no
Nước tôi, đời được tự do cuộc đời
Cờ vàng, đang giữa nắng tươi
Tháng Tư bão lộng mưa rơi bất ngờ !
Tháng Tư, từ đấy cõi bờ
Ba miền đỏ một sắc cờ máu tươi !
Tháng Tư, từ đấy, dân tôi
Đau thương, trăm nhánh sông đời bôn ba
Tương lai, những giấc mộng ngà
Vì màu cờ đỏ, hóa ra tan tành
Dòng đời xanh mái đầu xanh
Tháng Tư ai đã biến thành màu đen
Chờ người thắp ngọn đuốc thiêng
Sưởi hồn dân tộc ba miền núi sông
Để mai, một sáng trời trong
CỜ VÀNG bay giữa muôn lòng Việt Nam
Đuốc thiêng xóa sạch điêu tàn
Nước tôi sẽ hết gian nan phận người
Tôi chờ đuốc sáng người khơi
Chờ ngày nước Việt Nam tôi VÀNG CỜ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét